Đảo Trường Sa (tiếng Anh: Spratly/Storm Island; Trung văn giản thể: 南威岛; bính âm: Nánwēi dǎo, Hán-Việt: Nam Uy đảo) là một đảo san hôthuộc cụm Trường Sa của quần đảo Trường Sa. Đảo này nằm cách Cam Ranh khoảng 254 hải lí (470,4 km) và cách Vũng Tàu hơn 500 km đường biển.[1][2]
Đảo Trường Sa là đối tượng tranh chấp giữa Việt Nam, Đài Loan và Trung Quốc. Trái với một số nguồn thông tin, Philippines chính thức không tuyên bố chủ quyền đối với đảo này (xem thêm Nhóm đảo Kalayaan). Hiện nay, Việt Nam đang kiểm soát đảo Trường Sa.
Mục lục
[ẩn]Địa lí và môi trường[sửa]
Đảo Trường Sa có dạng hình tam giác vuông với có cạnh huyền nằm theo hướng đông bắc-tây nam. Theo tài liệu của Cục Chính trị thuộc Bộ Tư lệnh Hải quân (Việt Nam), đảo này dài 630 m, rộng tối đa 300 m và có diện tích 0,15 km2 (xếp thứ tư trong quần đảo); một số tài liệu nước ngoài đưa con số diện tích nhỏ hơn là 0,13 km2.[3] Bề mặt đảo cao khoảng 3,4 đến 5 m so với mực nước biển khi thuỷ triều xuống thấp nhất. Vành san hô bao quanh đảo cũng nhô lên khỏi mặt nước khi nước triều xuống. Thủy triều ở khu vực này tuân theo chế độ nhật triều.[1]
Khí hậu ở đảo mang nét đặc trưng của quần đảo Trường Sa với mùa hè mát và mùa đông ấm. Từ tháng 2 đến tháng 5 là mùa khô; từ tháng 5 đến tháng 1 năm sau là mùa mưa. Trong mùa khô, nhiệt độ cao được duy trì từ 4 giờ 30 phút đến 19 giờ nhưng sóng yên biển lặng. Vào mùa mưa, nhiệt độ trong ngày thấp hơn nhưng dông bão thường xuyên xảy ra.[1]
Đảo Trường Sa có giếng nước lợ có thể dùng để tắm, giặt và tưới cây. Thực vật nơi đây chủ yếu là các cây bàng vuông, muống biển, phi lao,phong ba, xương rồng và một số loài cỏ lau thân mềm, cỏ lá kim nhưng sinh trưởng và phát triển kém do khí hậu khắc nghiệt.[1] Người trên đảo trồng thêm chuối, đu đủ, ớt và nhiều loại rau xanh, rau gia vị. Họ còn nuôi hàng trăm con chó và rất nhiều gia cầm như gà, vịt, ngan và ngỗng.[4]
Lịch sử[sửa]
Thời Pháp thuộc, đảo Trường Sa vừa được gọi là Spratly, vừa được gọi là île de (la) Tempête (tạm dịch là đảo Bão Tố).[5] Thực chất tên gọi này bắt nguồn từ tên tiếng Anh Horsburgh's Storm Island do James Horsburgh - nhà thuỷ văn học người Scotland - đặt. Năm 1843, Richard Spratly du hành qua quần đảo Trường Sa và đã đặt tên cho đảo này là Spratly's Sandy Island.[6] Trong quá khứ, Nhật Bản gọi đảo Trường Sa là Nishi torishima (Nhật: 西鳥島 (Tây Điểu đảo) nghĩa là "đảo chim ở phía tây"?).[7]
Tháng 4 năm 1930, Pháp gửi tàu thông báo la Malicieuse đến quần đảo và treo cờ Pháp trên một gò đất cao thuộc đảo Trường Sa,[8] và dù nhìn thấy ngư dân Trung Quốc trên đảo này nhưng Pháp không tìm cách trục xuất họ.[9] Cuối tháng 7 năm 1933, Bộ Ngoại giao Pháp ra thông báo về hành động chiếm các đảo thuộc Trường Sa và liệt kê một danh sách kèm theo, theo đó họ chiếm đảo Trường Sa ngày 13 tháng 4 năm 1930.[10]
Đầu thập niên 1960, Quân lực Việt Nam Cộng hoà có vài lần viếng thăm đảo Trường Sa. Năm 1963, ba tàu gồm HQ-404 Hương Giang, HQ-01 Chi Lăng và HQ-09 Kì Hoà đã ghé thăm và xây dựng lại các bia đánh dấu một cách có hệ thống trên một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa; vào ngày 19 tháng 5, họ dựng bia trên đảo này.[11] Từ năm 1974, Việt Nam Cộng hoà cho quân đồn trú lâu dài trên đảo. Ngày 29 tháng 4 năm 1975,Quân đội Nhân dân Việt Nam tiếp quản đảo và hiện diện tại đây cho đến nay.
Hành chính[sửa]
Tên gọi chính thức được thể hiện trong bản đồ hành chính Việt Nam và tháp chủ quyền do Việt Nam dựng trên đảo là Trường Sa dù rằng người ta cũng sử dụng rộng rãi biệt danh Trường Sa Lớn. Đảo Trường Sa đóng vai trò đảo chính trong số các thực thể địa lí thuộc Trường Sa do Việt Nam kiểm soát. Năm 2007, chính phủ Việt Nam thành lập thị trấn Trường Sa thuộc huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa trên cơ sở đảo Trường Sa và các đảo, đá, bãi phụ cận[12] thuộc cụm Trường Sa và cụm An Bang (cụm Thám Hiểm) như đảo An Bang, đá/bãi Thuyền Chài,...[13] Trên đảo này có trụ sở Uỷ ban Nhân dân huyện Trường Sa.[14]
Dân cư[sửa]
Trên đảo Trường Sa có bảy hộ gia đình từ huyện Cam Lâm, tỉnh Khánh Hòa ra sinh sống từ năm 2008. Mỗi gia đình sống tại một căn hộ gồm hai phòng; bếp và nhà tắm tách riêng; phía sau có mảnh vườn trồng rau.[15] Hiện thời, sau khi hoàn tất chương trình tiểu học thì học sinh trên đảo sẽ chuyển vào đất liền để tiếp tục chương trình trung học cơ sở.[16].
Cơ sở hạ tầng[sửa]
Đường băng trên đảo được làm mới với tiêu chuẩn sân bay cấp ba, cho phép các loại máy bay cánh bằng chở khách hạ/cất cánh. Đường băng và sân đỗ máy bay mới có ba lớp kết cấu gồm lớp nền móng tạo phẳng được lu lèn chặt, lớp móng gia cố xi măng và lớp bê tông xi măng cường độ cao dày 25 cm.[17] Cảng cá trên đảo được định hướng tới năm 2020 sẽ có thể đón được tàu có công suất tối đa 1.000 CV, phục vụ 90 lượt tàu cá/ngày và tổng lượng thuỷ sản lưu thông qua cảng là 10.000 tấn/năm.[13] Điện năng trên đảo lấy từ hệ thống pin mặt trời và tua bingió.
Trạm Khí tượng Hải văn Trường Sa là một bộ phận của đài Khí tượng Thuỷ văn Nam Trung Bộ. Được xây dựng từ năm 1977, đây là một trong hai mươi sáu trạm phát báo quốc tế với số hiệu 48920 do Tổ chức Khí tượng Thế giới cấp.[18] Bảy nhân viên của trạm đo đạc và xử lí các thông số tám lần rồi báo về đất liền theo tần suất ba giờ/lần (bình thường) hoặc ba mươi phút/lần (thời tiết bất thường), liên tục từ 1 giờ đến 22 giờ mỗi ngày.[19]
Trạm xá đảo Trường Sa là trạm cấp một với các trang thiết bị như thiết bị khám cơ bản, siêu âm, điện tâm đồ, máy thở,...[19] Một trường tiểu học cao hai tầng - có diện tích trên 200 m², gồm hai phòng học, hai phòng công vụ, một phòng vui chơi và một thư viện - đã khánh thành vào tháng 4 năm 2013.[20][21] Ngoài ra, đảo còn có hải đăng, trung tâm cứu hộ-cứu nạn, chùa, chòi đá (cao 5,5 m, ở mũi phía nam đảo),[14] nhà văn hoá,...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét